Ca sĩ Thanh Thúy
Sức quyến rũ kỳ lạ
VƯƠNG TÂM
VƯƠNG TÂM
Ca sĩ
Thanh Thúy (ở hải ngoại) là người được khán giả đặt nhiều danh hiệu nhất, trước
năm 1975. Nào là “Nữ hoàng” của âm sắc Bolero hay Rumba-Bolero. Buồn và lắng
sâu. Có lúc gắng gượng vui nhưng vẫn ẩn chứa nỗi nghẹn ngào. Hay có người gọi
giọng hát này là “Tiếng hát lúc 0 giờ” nghĩa là chia sẻ với những mảnh đời cô
quạnh. Hoặc lại nữa, nàng là một giọng hát liêu trai, hay nhà ảo thuật âm thanh…
1-Kiếp cầm ca sầu muộn
Sinh ra từ sông Hương núi Ngự, thấm đẫm chất thơ chất mộng trăm năm rêu phong, giọng hát Thanh Thúy ẩn chứa nét huyền ảo của đất cố đô trong cơn mưa dầm dề với thời gian. Khi mới 15 tuổi (1958), Thanh Thúy đã đi hát kiếm tiền để chữa bệnh cho mẹ tại Sài Gòn. Như một bản năng sinh tồn của một cô gái hiểu thảo, nhưng Thanh Thúy lại thể hiện một tố chất nghệ sĩ khi lên sân khấu. Với cái dáng gày gò, trong tà áo dài thướt tha, giọng hát trầm buồn man mác đã làm tan chảy tâm hồn người nghe. Có sự nghẹn ngào trong âm sắc khê khàn qua làn hơi và nhả chữ rất riêng biệt, giọng hát Thanh Thúy có sức thu hút người nghe. Hát theo nhịp đập của trái tim cùng nỗi thương đau trong kiếp nghệ sĩ nghèo nơi xóm vắng. Ngày ấy cô bé thui thủi đến hát ở quán trà Việt Long của Đức Quỳnh, phố Cao Thắng để kiếm từng đồng bạc lẻ về mua thuốc cho mẹ. Nhưng không ngờ chỉ một thời gian ngắn giọng hát của cô đã được mời chào và vang vọng trên đài phát thanh tạo nên một hiện tượng đặc biệt với dòng nhạc tiền chiến và âm sắc lãng mạn của chất liệu Bolero da diết.
Thanh Thúy như một cơn gió lạ xuất hiện bất ngờ trên các trung tâm âm nhạc ngày đó và chiếm lĩnh sân khấu với những ca khúc để đời như “Giọt mưa thu” của Đặng Thế Phong, cùng với các tình khúc của nhạc sĩ tài hoa Trúc Phương như “Nửa đêm ngoài phố”, “Chuyến tàu hoàng hôn”, “Phố đêm”, hay còn đó những bài “Phố buồn”, “Một chuyến bay đêm”, “Chuyện chúng mình”, hoặc “Buồn trong kỷ niệm”…Có những ca khúc mà chỉ để riêng cho Thanh Thúy hát và khó mấy ai trình diễn thành công hơn được. Có những ca khúc độc quyền cho Thanh Thúy mỗi khi biểu diễn tại các đêm Đại Nhạc Hội thường kỳ. Thanh Thúy càng hát càng làm say mê lòng người với những âm thanh bật ra từ con tim chan chứa nỗi niềm xót xa về thân phận kiếp cầm ca. Mỗi lần Thanh Thúy bước lên sân khấu là tạo nên một không khí khác lạ, rưng rưng, bồi hồi trong từng lời ca và dáng dấp dịu buồn trong tà áo xanh nhạt mảnh mai. Sau hai năm ca hát Thanh Thúy trở thành ngôi sao ca nhạc một mình một cõi với những sáng tác của nhạc sĩ Trúc Phương viết riêng cho cô. Thanh Thúy bước lên đài danh vọng như diều gặp gió vậy. Nhưng tiền bạc cũng không thể cứu được mẹ trong cơn hiểm nghèo. Vào tháng 6-1960 người mẹ thân yêu đã ra đi càng làm cho giọng hát Thanh Thúy truyền cảm hơn, da diết hơn với sự cô đơn trống vắng. Từ đó Thanh Thúy thay mẹ chăm nuôi hai em nhỏ, còn đang tuổi ăn tuổi lớn và cố ăn học cho đến nơi đến chốn, bù đắp lại sự thiệt thòi cho chính mình. Một cõi âm thanh của nỗi buồn vĩnh cửu luôn luôn chế ngự giọng hát Thanh Thúy. Chả vậy mà nhà thơ Hoàng Trúc Ly đã viết về giọng hát này như sau: “Từ em tiếng hát lên trời. Tay xao dòng tóc, tay mời âm thanh. Sợi buồn chẻ xuống lòng anh. Lắng nghe da thịt tan thành hư vô”. Nghĩa là không còn là hát nữa mà đó là tiếng lòng của một kiếp cầm ca gieo vào tâm hồn người nghe nỗi sầu muộn khôn nguôi.
2-Nàng thơ của những cuộc tình đơn phương
Cùng với giọng hát trời cho, Thanh Thúy còn có nét đẹp dịu dàng với đôi mắt buồn đến rũ lòng người. Thanh Thúy đã làm xao động bao trái tim văn nghệ sĩ mỗi khi tiếp xúc và nghe cô hát. Nét đẹp hồn nhiên quyến rũ ấy đã trở thành tiêu điểm cho không ít những văn nhân ngưỡng mộ và ngầm yêu thương. Nếu không họ cũng mơ ước được gần gũi tâm hồn người đẹp. Phải nói Thanh Thúy là ca sĩ được báo chí ca ngợi nhiều nhất, với những lời vàng ý ngọc về giọng hát của mình. Đặc biệt có những nhạc sĩ hoặc văn sĩ nguyện xin chết một đời vì giọng hát liêu trai này. Nói về những cuộc tình, trước hết phải nói đến sự si mê của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, với ca khúc “Ướt mi” viết tặng cho Thanh Thúy, hồi 1958. Nhiều người đều biết đến cái đêm ấy, Trịnh Công Sơn đã viết mành giấy nhỏ yêu cầu Thanh Thúy trình diễn bài “Giọt mưa thu” của Đặng Thế Phong. Khi đó với nỗi buồn vì cha mới mất, mẹ lại đang lâm bệnh trầm trọng, Thanh Thúy vừa hát vừa nghẹn ngào rơi nước mắt làm cho Trịnh Công Sơn đau thắt cõi lòng.
Vậy là sau khi về Huế đã trằn trọc với giọt lệ đau buồn của người ca sĩ, trong một đêm mưa rơi lạnh trên sông Hương, Trịnh Công Sơn đã viết nên những giai điệu của bài “Ướt mi”. Và, người hát đầu tiên ca khúc này, không ai khác chính là Thanh Thúy. Lập tức ca khúc đầu tiên của Trịnh Công Sơn đã được mọi người biết đến và trở nên nổi tiếng. Có lần Trịnh Công Sơn tâm sự: “Những giọt nước mắt đó đã trở thành một ám ảnh, thôi thúc làm bùng lên ngọn lửa sáng tạo đang âm ỉ cháy trong tôi. Và, tôi đã viết ra như không kiềm giữ được: “Buồn ơi trong đêm thâu. Ôm ấp giùm ta nhé. Người em thương mưa ngâu. Hay khóc sầu nhân thế. Tình ta đêm về có ấm từng cơn mưa em chưa…”. Nhạc sĩ đã lấy phần tiền nhuận bút (bản quyền) khi đó tặng lại cho Thanh Thúy để chia sẻ với những khó khăn trước mắt. Và, cũng chỉ ngay năm sau (1959), nhạc sĩ Trịnh Công Sơn lại viết tiếp ca khúc “Thương một người” tặng Thanh Thúy. Thêm một lần, nhạc sĩ muốn phần nào thương cảm cô ca sĩ trẻ sớm phải gánh chịu nỗi nhọc nhằn, buồn tủi. Đó chính là cuộc tình âm nhạc đầu tiên mang nỗi ẩn giấu trong trái tim Trịnh Công Sơn rung động với thân phận cầm ca của Thanh Thúy. Chính người yêu âm nhạc biết đến Trịnh Công Sơn là nhờ giọng hát liêu trai này.
Còn nhiều văn nhân thi sĩ mơ mộng, say đắm giọng hát Thanh Thúy, đã thổ lộ tình cảm qua những sáng tác. Danh sách những người này được nối dài sau những cái tên quen thuộc; như nhà thơ Hoàng Trúc Ly, nhà văn Mai Thảo, thi sĩ Viên Linh, nhà văn Huy Tuấn, nhà thơ Lưu Trọng Lư, kể cả nhà triết học nổi tiếng Nguyễn Văn Trung cùng các nhạc sĩ, họa sĩ, nhiếp ảnh và điện ảnh như Hoàng Thi Thơ, Vũ Hối, Nguyễn Long,, Phạm Duy, Y Vân… Riêng trong năm 1962, ca sĩ Thanh Thúy được bầu chọn là Hoa hậu Nghệ sĩ. Sau đó trong ba năm liền (1972-1974) Thanh Thúy được báo chí bình chọn là nữ ca sĩ ăn khách nhất với giải Kim Khánh danh giá. Không những thế Thanh Thúy còn được dựng phim là nhân vật trong một kịch bản điện ảnh của Nguyễn Long với cái tên đích danh “Thúy đã đi rồi”. Chính anh còn viết lời cho bài hát do nhạc sĩ Y Vân phổ thơ. Nhân vật Thanh Thúy đã được ca sĩ Minh Hiếu thể hiện, làm nổi bật hình ảnh yêu kiều, chân dung người ca sĩ xứ Huế này. Chưa hết, hình ảnh của Thanh Thúy còn được đưa lên sân khấu và truyền hình với các kịch mục hấp dẫn. Những nghệ sĩ nổi tiếng khi đó như Kim Cương, Bích Thủy, Xuân Dung đã vào vai ca sĩ Thanh Thúy.
Đặc biệt Thanh Thúy còn là ca sĩ duy nhất được nhiều nhạc sĩ viết ca khúc tặng riêng, sau “Ướt mi” của Trịnh Công Sơn. Không ai không nhớ đến các bài hát viết riêng tặng cô như “Được tin em lấy chồng” (Châu Kỳ); “Tôi yêu Thúy”, “Lời hát tạ ơn” (Hoàng Thi Thơ); “Thúy đã đi rồi” (Nhạc Y Vân, lời Nguyễn Long); “Chuyện buồn của Thúy” (Anh Bằng); “Tiếng hát về khuya” (Tôn Thất Lập)…và nhất là nhạc sĩ Trúc Phương, người yêu Thanh Thúy cho đến lúc chết, đã tỏ tình qua nhiều ca khúc. Đó là những ca khúc để đời như: “Mắt em buồn”, “Tình yêu trong mắt một người”, “Lời ca nữ” hay “Hình bóng cũ…Dường như toàn bộ sáng tác của ông viết chỉ để cho Thanh Thúy hát. Có thể nói sự nghiệp âm nhạc Trúc Phương là tài sản của ca sĩ Thanh Thúy không sai. Bởi chính cô là suối mạch tình yêu và cội nguồn cảm xúc đơn phương hướng tới cõi hư vô không bao giờ đến được.
3-Còn mãi với thời gian
Khi nhạc sĩ Trúc Phương kiệt sức đã nằm gục trên những dòng nhạc đang viết cho tình yêu tuyệt vọng của mình. Đó chính là bản nhạc cuối cùng, với những lời ca xót xa: “Gửi người xưa bỏ ta để đôi mắt lại. Giọt văn giọt dài mãi đọng vũng bùn nhỏ. Ta và em đã trót thiên thu nhầm lỡ” (Mắt chân dung để lại). Cho đến nay sống ở phương trời tha hương, ca sĩ Thanh Thúy vẫn chưa một lần quay về quê mẹ vì lý do sức khỏe, nhưng trong tâm hồn vẫn hướng về cố hương. Xứ Huế mộng mơ đã nuôi dưỡng và làm tên tuổi của Thanh Thúy.
Sau khi sang Mỹ (1975), ca sĩ Thanh Thúy vẫn tiếp tục đi hát và cho ra đời gần 50 Album ca nhạc. Báo chí vẫn viết về Thanh Thúy với những dòng chữ ưu ái, không chỉ ca tụng giọng hát thiên phú mà còn dành cho người ca sĩ này những lời nhận xét ưu ái về nhân cách. Nhiều năm qua bà đã hướng tâm làm công quả trong chương trình phát thanh Tiếng nói Hương Sen của Phật giáo. Bà tự nhận mình có phước ngay từ ngày đầu bước lên sân khấu ca nhạc, nên đã được khán giả yêu thương và bạn bè tạo dựng. Nay bà xin trả nợ với những CD về phật giáo như: “Mẹ Hiền”, Phật ca (I, II, III…). Chính có lẽ vì thế giọng hát của bà còn được lưu giữ với thời gian, sống trong lòng người nghe cũng là phước mà mọi người đã ban cho.
1-Kiếp cầm ca sầu muộn
Sinh ra từ sông Hương núi Ngự, thấm đẫm chất thơ chất mộng trăm năm rêu phong, giọng hát Thanh Thúy ẩn chứa nét huyền ảo của đất cố đô trong cơn mưa dầm dề với thời gian. Khi mới 15 tuổi (1958), Thanh Thúy đã đi hát kiếm tiền để chữa bệnh cho mẹ tại Sài Gòn. Như một bản năng sinh tồn của một cô gái hiểu thảo, nhưng Thanh Thúy lại thể hiện một tố chất nghệ sĩ khi lên sân khấu. Với cái dáng gày gò, trong tà áo dài thướt tha, giọng hát trầm buồn man mác đã làm tan chảy tâm hồn người nghe. Có sự nghẹn ngào trong âm sắc khê khàn qua làn hơi và nhả chữ rất riêng biệt, giọng hát Thanh Thúy có sức thu hút người nghe. Hát theo nhịp đập của trái tim cùng nỗi thương đau trong kiếp nghệ sĩ nghèo nơi xóm vắng. Ngày ấy cô bé thui thủi đến hát ở quán trà Việt Long của Đức Quỳnh, phố Cao Thắng để kiếm từng đồng bạc lẻ về mua thuốc cho mẹ. Nhưng không ngờ chỉ một thời gian ngắn giọng hát của cô đã được mời chào và vang vọng trên đài phát thanh tạo nên một hiện tượng đặc biệt với dòng nhạc tiền chiến và âm sắc lãng mạn của chất liệu Bolero da diết.
Thanh Thúy như một cơn gió lạ xuất hiện bất ngờ trên các trung tâm âm nhạc ngày đó và chiếm lĩnh sân khấu với những ca khúc để đời như “Giọt mưa thu” của Đặng Thế Phong, cùng với các tình khúc của nhạc sĩ tài hoa Trúc Phương như “Nửa đêm ngoài phố”, “Chuyến tàu hoàng hôn”, “Phố đêm”, hay còn đó những bài “Phố buồn”, “Một chuyến bay đêm”, “Chuyện chúng mình”, hoặc “Buồn trong kỷ niệm”…Có những ca khúc mà chỉ để riêng cho Thanh Thúy hát và khó mấy ai trình diễn thành công hơn được. Có những ca khúc độc quyền cho Thanh Thúy mỗi khi biểu diễn tại các đêm Đại Nhạc Hội thường kỳ. Thanh Thúy càng hát càng làm say mê lòng người với những âm thanh bật ra từ con tim chan chứa nỗi niềm xót xa về thân phận kiếp cầm ca. Mỗi lần Thanh Thúy bước lên sân khấu là tạo nên một không khí khác lạ, rưng rưng, bồi hồi trong từng lời ca và dáng dấp dịu buồn trong tà áo xanh nhạt mảnh mai. Sau hai năm ca hát Thanh Thúy trở thành ngôi sao ca nhạc một mình một cõi với những sáng tác của nhạc sĩ Trúc Phương viết riêng cho cô. Thanh Thúy bước lên đài danh vọng như diều gặp gió vậy. Nhưng tiền bạc cũng không thể cứu được mẹ trong cơn hiểm nghèo. Vào tháng 6-1960 người mẹ thân yêu đã ra đi càng làm cho giọng hát Thanh Thúy truyền cảm hơn, da diết hơn với sự cô đơn trống vắng. Từ đó Thanh Thúy thay mẹ chăm nuôi hai em nhỏ, còn đang tuổi ăn tuổi lớn và cố ăn học cho đến nơi đến chốn, bù đắp lại sự thiệt thòi cho chính mình. Một cõi âm thanh của nỗi buồn vĩnh cửu luôn luôn chế ngự giọng hát Thanh Thúy. Chả vậy mà nhà thơ Hoàng Trúc Ly đã viết về giọng hát này như sau: “Từ em tiếng hát lên trời. Tay xao dòng tóc, tay mời âm thanh. Sợi buồn chẻ xuống lòng anh. Lắng nghe da thịt tan thành hư vô”. Nghĩa là không còn là hát nữa mà đó là tiếng lòng của một kiếp cầm ca gieo vào tâm hồn người nghe nỗi sầu muộn khôn nguôi.
2-Nàng thơ của những cuộc tình đơn phương
Cùng với giọng hát trời cho, Thanh Thúy còn có nét đẹp dịu dàng với đôi mắt buồn đến rũ lòng người. Thanh Thúy đã làm xao động bao trái tim văn nghệ sĩ mỗi khi tiếp xúc và nghe cô hát. Nét đẹp hồn nhiên quyến rũ ấy đã trở thành tiêu điểm cho không ít những văn nhân ngưỡng mộ và ngầm yêu thương. Nếu không họ cũng mơ ước được gần gũi tâm hồn người đẹp. Phải nói Thanh Thúy là ca sĩ được báo chí ca ngợi nhiều nhất, với những lời vàng ý ngọc về giọng hát của mình. Đặc biệt có những nhạc sĩ hoặc văn sĩ nguyện xin chết một đời vì giọng hát liêu trai này. Nói về những cuộc tình, trước hết phải nói đến sự si mê của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, với ca khúc “Ướt mi” viết tặng cho Thanh Thúy, hồi 1958. Nhiều người đều biết đến cái đêm ấy, Trịnh Công Sơn đã viết mành giấy nhỏ yêu cầu Thanh Thúy trình diễn bài “Giọt mưa thu” của Đặng Thế Phong. Khi đó với nỗi buồn vì cha mới mất, mẹ lại đang lâm bệnh trầm trọng, Thanh Thúy vừa hát vừa nghẹn ngào rơi nước mắt làm cho Trịnh Công Sơn đau thắt cõi lòng.
Vậy là sau khi về Huế đã trằn trọc với giọt lệ đau buồn của người ca sĩ, trong một đêm mưa rơi lạnh trên sông Hương, Trịnh Công Sơn đã viết nên những giai điệu của bài “Ướt mi”. Và, người hát đầu tiên ca khúc này, không ai khác chính là Thanh Thúy. Lập tức ca khúc đầu tiên của Trịnh Công Sơn đã được mọi người biết đến và trở nên nổi tiếng. Có lần Trịnh Công Sơn tâm sự: “Những giọt nước mắt đó đã trở thành một ám ảnh, thôi thúc làm bùng lên ngọn lửa sáng tạo đang âm ỉ cháy trong tôi. Và, tôi đã viết ra như không kiềm giữ được: “Buồn ơi trong đêm thâu. Ôm ấp giùm ta nhé. Người em thương mưa ngâu. Hay khóc sầu nhân thế. Tình ta đêm về có ấm từng cơn mưa em chưa…”. Nhạc sĩ đã lấy phần tiền nhuận bút (bản quyền) khi đó tặng lại cho Thanh Thúy để chia sẻ với những khó khăn trước mắt. Và, cũng chỉ ngay năm sau (1959), nhạc sĩ Trịnh Công Sơn lại viết tiếp ca khúc “Thương một người” tặng Thanh Thúy. Thêm một lần, nhạc sĩ muốn phần nào thương cảm cô ca sĩ trẻ sớm phải gánh chịu nỗi nhọc nhằn, buồn tủi. Đó chính là cuộc tình âm nhạc đầu tiên mang nỗi ẩn giấu trong trái tim Trịnh Công Sơn rung động với thân phận cầm ca của Thanh Thúy. Chính người yêu âm nhạc biết đến Trịnh Công Sơn là nhờ giọng hát liêu trai này.
Còn nhiều văn nhân thi sĩ mơ mộng, say đắm giọng hát Thanh Thúy, đã thổ lộ tình cảm qua những sáng tác. Danh sách những người này được nối dài sau những cái tên quen thuộc; như nhà thơ Hoàng Trúc Ly, nhà văn Mai Thảo, thi sĩ Viên Linh, nhà văn Huy Tuấn, nhà thơ Lưu Trọng Lư, kể cả nhà triết học nổi tiếng Nguyễn Văn Trung cùng các nhạc sĩ, họa sĩ, nhiếp ảnh và điện ảnh như Hoàng Thi Thơ, Vũ Hối, Nguyễn Long,, Phạm Duy, Y Vân… Riêng trong năm 1962, ca sĩ Thanh Thúy được bầu chọn là Hoa hậu Nghệ sĩ. Sau đó trong ba năm liền (1972-1974) Thanh Thúy được báo chí bình chọn là nữ ca sĩ ăn khách nhất với giải Kim Khánh danh giá. Không những thế Thanh Thúy còn được dựng phim là nhân vật trong một kịch bản điện ảnh của Nguyễn Long với cái tên đích danh “Thúy đã đi rồi”. Chính anh còn viết lời cho bài hát do nhạc sĩ Y Vân phổ thơ. Nhân vật Thanh Thúy đã được ca sĩ Minh Hiếu thể hiện, làm nổi bật hình ảnh yêu kiều, chân dung người ca sĩ xứ Huế này. Chưa hết, hình ảnh của Thanh Thúy còn được đưa lên sân khấu và truyền hình với các kịch mục hấp dẫn. Những nghệ sĩ nổi tiếng khi đó như Kim Cương, Bích Thủy, Xuân Dung đã vào vai ca sĩ Thanh Thúy.
Đặc biệt Thanh Thúy còn là ca sĩ duy nhất được nhiều nhạc sĩ viết ca khúc tặng riêng, sau “Ướt mi” của Trịnh Công Sơn. Không ai không nhớ đến các bài hát viết riêng tặng cô như “Được tin em lấy chồng” (Châu Kỳ); “Tôi yêu Thúy”, “Lời hát tạ ơn” (Hoàng Thi Thơ); “Thúy đã đi rồi” (Nhạc Y Vân, lời Nguyễn Long); “Chuyện buồn của Thúy” (Anh Bằng); “Tiếng hát về khuya” (Tôn Thất Lập)…và nhất là nhạc sĩ Trúc Phương, người yêu Thanh Thúy cho đến lúc chết, đã tỏ tình qua nhiều ca khúc. Đó là những ca khúc để đời như: “Mắt em buồn”, “Tình yêu trong mắt một người”, “Lời ca nữ” hay “Hình bóng cũ…Dường như toàn bộ sáng tác của ông viết chỉ để cho Thanh Thúy hát. Có thể nói sự nghiệp âm nhạc Trúc Phương là tài sản của ca sĩ Thanh Thúy không sai. Bởi chính cô là suối mạch tình yêu và cội nguồn cảm xúc đơn phương hướng tới cõi hư vô không bao giờ đến được.
3-Còn mãi với thời gian
Khi nhạc sĩ Trúc Phương kiệt sức đã nằm gục trên những dòng nhạc đang viết cho tình yêu tuyệt vọng của mình. Đó chính là bản nhạc cuối cùng, với những lời ca xót xa: “Gửi người xưa bỏ ta để đôi mắt lại. Giọt văn giọt dài mãi đọng vũng bùn nhỏ. Ta và em đã trót thiên thu nhầm lỡ” (Mắt chân dung để lại). Cho đến nay sống ở phương trời tha hương, ca sĩ Thanh Thúy vẫn chưa một lần quay về quê mẹ vì lý do sức khỏe, nhưng trong tâm hồn vẫn hướng về cố hương. Xứ Huế mộng mơ đã nuôi dưỡng và làm tên tuổi của Thanh Thúy.
Sau khi sang Mỹ (1975), ca sĩ Thanh Thúy vẫn tiếp tục đi hát và cho ra đời gần 50 Album ca nhạc. Báo chí vẫn viết về Thanh Thúy với những dòng chữ ưu ái, không chỉ ca tụng giọng hát thiên phú mà còn dành cho người ca sĩ này những lời nhận xét ưu ái về nhân cách. Nhiều năm qua bà đã hướng tâm làm công quả trong chương trình phát thanh Tiếng nói Hương Sen của Phật giáo. Bà tự nhận mình có phước ngay từ ngày đầu bước lên sân khấu ca nhạc, nên đã được khán giả yêu thương và bạn bè tạo dựng. Nay bà xin trả nợ với những CD về phật giáo như: “Mẹ Hiền”, Phật ca (I, II, III…). Chính có lẽ vì thế giọng hát của bà còn được lưu giữ với thời gian, sống trong lòng người nghe cũng là phước mà mọi người đã ban cho.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét